Chương 10: Đứa trẻ ma (10) - "Như vậy cũng là bắt nạt ư?"
Chương 10: Đứa trẻ ma (10) - "Như vậy cũng là bắt nạt ư?"Edit: MeiiĐường Ninh nằm cuộn tròn trên giường. Trên người cậu tỏa ra mùi hương xà phòng giống hệt mùi của Mạc Vân Sơ. Mạc Vân Sơ chui vào chăn rồi nghiêng người hôn cậu một cái. Nụ hôn nhẹ nhàng rơi vào giữa trán cậu, đây chính là nụ hôn chúc ngủ ngon mà cậu vẫn luôn nghĩ đến.Đôi mắt của Đường Ninh khép hờ, ánh mắt mờ mịt phủ một lớp sương mỏng. Đôi môi cậu hơi hé mở, như thể vừa chịu kích thích quá lớn, nhất thời mất đi khả năng tiếp nhận thông tin từ thế giới bên ngoài.Mãi cho đến khi Mạc Vân Sơ tắt đèn bên cạnh giường rồi vươn tay ôm lấy cậu, Đường Ninh mới chớp chớp đôi mắt đờ đẫn, bả vai cậu hơi co lại, cơ thể run lên cố thoát khỏi vòng tay của Mạc Vân Sơ."Sao vậy?" Mạc Vân Sơ nhẹ nhàng hỏi Đường Ninh trong khi hắn cố ôm chặt cậu hơn.Đường Ninh run rẩy, nức nở nói: "Tôi... lần sau cứ để tôi tự tắm rửa đi.""Anh tắm cho Tiểu Ninh không sạch sao?" Mạc Vân Sơ ôm lấy Đường Ninh đang co rúm lại, rõ ràng là người trong tay hắn đang run lên vì sợ hãi, nhưng giọng điệu của Mạc Vân Sơ như thể hắn mới là người đang tủi thân vậy.Rất sạch sẽ.Vô cùng cẩn thận mà kì cọ.Cậu cắn chặt môi dưới bằng hàm răng trắng như tuyết của mình, dùng ngón tay ôm lấy gương mặt đỏ bừng, không kìm được mà trút giận, "... Anh... anh bắt nạt tôi."Một tiếng cười trầm thấp vang lên trong bóng tối, "Như vậy cũng là bắt nạt ư? "Đường Ninh liều mạng gật đầu, tiếng nức nở nhỏ như muỗi kêu. Cậu gật đầu quá nhanh khiến mái tóc mềm mại cọ vào cằm Mạc Vân Sơ. Mạc Vân Sơn đưa tay vuốt ve mái tóc cậu, vô cùng dịu dàng nói: "Anh xin lỗi.""Lần sau anh sẽ không bắt nạt em như thế nữa, Tiểu Ninh ngoan, đừng khóc, được không?"Giọng điệu chân thành và mềm mại như xuất phát từ sâu trong tâm can khiến người nghe không lỡ trách cứ.Đường Ninh lập tức tin tưởng vào Mạc Vân Sơ.Tin vào Mạc Vân Sơ vừa tốt bụng vừa dịu dàng.Cậu đưa tay quệt nước mắt trên mặt, cố gắng hết sức để cơ thể mình không run lên, sau đó khịt mũi, cẩn thận vùi mặt mình vào trong lồng ngực của Mạc Vân Sơ."... Ngủ ngon."Mạc Vân Sơ ôm ngang eo Đường Ninh, "Ngủ ngon."Đường Ninh thấp giọng bổ sung, "Buổi tối muốn dậy thì nhớ đánh thức tôi, đừng để tôi lại một mình, được không?"Được rồi."Sau khi nhận được lời hứa của Mạc Vân Sơ, Đường Ninh cảm thấy nhẹ nhõm hơn, cả ngày mệt mỏi mà ngủ thiếp đi. Nhưng cậu ngủ cũng không yên, hình như cậu đã gặp phải ác mộng. Trong mơ có một con quái vật gắt gao quấn lấy cậu, xung quanh là bóng tối khiến cậu không nhìn thấy con quái vật đó trông như thế nào. Đó có lẽ là một con trăn, nghe nói loài trăn cũng quấn lấy con mồi của nó từng chút một, siết chặt, siết chặt —Cho đến khi con mồi ngạt thở mà chết.Đường Ninh đột ngột mở bừng mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của Mạc Vân Sơ gần trong gang tấc, tay hắn vẫn đang ôm chặt lấy eo mình."Tỉnh rồi?" Mạc Vân Sơ đặt lên trán Đường Ninh một nụ hôn chào buổi sáng dịu dàng, "Buổi sáng tốt lành."Ngay khi đầu óc Đường Ninh vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại, cậu đã nhận được một tin sét đánh ngang tai—【Lục Ứng Tinh đã chết.】Hệ thống lạnh lùng thông báo.Cái gì?Đường Ninh hoảng hốt nghi ngờ rằng có phải mình vẫn đang mơ hay không.Lục Ứng Tinh đã chết sao?Hôm qua lúc gã rời đi vẫn còn tốt mà, cậu còn nợ Lục Ứng Tinh hai bữa cơm, còn chưa kịp hỏi gã rằng đã có chuyện gì với video giám sát..."Nếu vẫn buồn ngủ thì em cứ ngủ thêm một lúc nữa đi, anh đi làm đây, không thể ở đây với Tiểu Ninh được." Mạc Vân Sơ vùi mặt vào hõm cổ Đường Ninh, hít sâu một hơi, trong giọng điệu lưu luyến cùng si mê, "Em thơm quá."Cảm giác nhột nhột ở cổ kéo suy nghĩ của Đường Ninh trở lại hiện thực, cậu ngây người nhìn Mạc Vân Sơ xuống giường rồi ra khỏi cửa, một lúc sau mới hỏi hệ thống:【Đã có chuyện gì xảy ra?】Thế nhưng hệ thống không tiết lộ thêm một chút thông tin nào. Khi Đường Ninh chạy đến bệnh viện, cậu gặp người nhà họ Lục, trong đó có anh trai của Lục Ứng Tinh, Lục Quân Trì.Gương mặt của Lục Quân Trì và Lục Ứng Tinh có vài nét khá giống nhau, nhưng tính tình của Lục Quân Trì bình tĩnh hơn rất nhiều. Điều này khiến người ta chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể phân biệt được sự khác biệt giữa hai anh em.Thấy Đường Ninh đến, Lục Quân Trì bước tới, nhẹ nhàng nói: "Đã lâu không gặp."Đường Ninh không biết gọi anh ta là gì nên khẽ gật đầu. Lục Quân Trì dường như biết mối quan hệ giữa Đường Ninh và Lục Ứng Tinh, nên nói với Đường Ninh nguyên nhân cái chết của Lục Ứng Tinh. Rằng gã bị đột quỵ, còn nhắc Đường Ninh chú ý đến thân thể của cậu nhiều hơn. "Các em lúc nào cũng ỷ vào mình còn trẻ mà sinh hoạt lung tung chẳng theo giờ giấc gì cả, cứ sáng ngủ đêm thức, không điều độ gì. Đấy bình thường thân thể của Ứng Tinh vẫn luôn khoẻ mạnh như vậy mà hôm nay.... Hầy, em cũng nên biết tự chăm sóc mình."Lục Quân Trì hơi nhéo nhéo sống mũi, đôi mắt anh ta đầy tơ máu.Anh ta dường như đã không ngủ cả đêm."Tôi có thể gặp Lục Ứng Tinh lần cuối không?" Đường Ninh hỏi.Lục Quân Trì gật đầu.Chỉ có điều cuộc gặp lần này lại diễn ra trong nhà xác.Lục Quân Trì vốn dĩ định đi cùng Đường Ninh, nhưng mới đi được vài bước anh ta đã lảo đảo suýt ngã. Đường Ninh nhanh chóng kêu Lục Quân Trì đi nghỉ ngơi trước, mà cậu cũng muốn đi một mình để có thể lấy điện thoại của Lục Ứng Tinh.Cuối cùng thì hôm qua camera giám sát đã quay được những gì? Liệu cái chết của Lục Ứng Tinh có liên quan đến chuyện đó hay không? Đó là tất cả những câu hỏi khiến Đường Ninh băn khoăn. Người chết thì không thể nói, vậy cậu chỉ còn cách đi tìm câu trả lời từ chiếc di động kia.Nhà xác của bệnh viện này nằm ở tầng một trong tầng hầm, có một thang máy chuyên dụng đưa thẳng đến đó.Khi cửa thang máy mở ra, đèn bên ngoài vẫn chưa sáng lên. Xung quanh tối đen như mực, một cảm giác u ám và lạnh lẽo khó tả ập đến, giống như sự mát lạnh của nước giếng sâu vào mùa hè.Sau khi cậu bước lên, đèn cảm ứng trong hành lang mới lần lượt bật sáng, bóng của Đường Ninh phản chiếu trên những bức tường nhợt nhạt.Mặc dù lá gan của Đường Ninh đã to hơn một chút, nhưng lúc này đây, cậu vẫn cảm thấy hơi rợn tóc gáy. Cậu bước nhanh qua hành lang lạnh lẽo, bước vào phòng chứa xác. Vừa bước vào, cậu đã ngửi được mùi xác chết lẫn trong mùi thuốc khử trùng.Để xác không bị thối rữa, nhiệt độ trong phòng chứa xác thường được để rất thấp. Ánh sáng ở đây cũng không phải là ánh sáng trắng như ở hành lang, mà là ánh sáng cam ấm áp.Lẽ ra ánh sáng cam sẽ làm cho con người ta cảm thấy ấm áp, nhưng bởi vì nhiệt độ ở đây quá thấp, ánh sáng cam ấm áp cũng như được nhuộm lên bởi máu.Nhà xác chứa đầy những dãy tủ đông lớn, mỗi dãy đều được đánh số cẩn thận, bên trong là những con người đã tiến vào giấc ngủ ngàn thu. Đường Ninh bước đi rất nhẹ nhàng. Trong khoảng không yên tĩnh như vậy, cậu không dám gây ra bất kỳ một tiếng đồng nào, sợ sẽ làm quấy rầy giấc ngủ của người chết.Đường Ninh phải mất một lúc mới tìm ra khoang chứa xác của Lục Ứng Tinh. Cậu liên tục trấn an bản thân rằng gã chỉ là một NPC(1) trong trò chơi mà thôi. Sau đó cậu thu hết can đảm để mở cửa. Cánh cửa tủ đông(2) giống như một cái ngăn kéo, chẳng qua bên trong là túi đựng xác.(1)NPC (Non-player character): là một nhân vật trong các trò chơi mà những người chơi không thể điều khiển được. Trong những video game thì nhân vật này được điều khiển bằng máy tính thông qua trí thông minh nhân tạo. Còn trong các trò chơi nhập vai thì chúng được điều khiển bởi những người quản trò hay trọng tài.(2)Tủ đựng xác cho bạn nào chưa biết nha!
Danh sách chương:
- Văn án
- Chương 1: Đứa trẻ ma (1) - Thân thể kiểu nhược
- Chương 2: Đứa trẻ ma(2) - Lả lướt ong bướm
- Chương 3: Đứa trẻ ma (3) - "Nụ hôn chúc ngủ ngon của anh đâu?"
- Chương 4: Đứa trẻ ma (4) - "Em nhìn xem, bé con của chúng ta đang khóc...."
- Chương 5: Đứa trẻ ma (5) - Nắm trong tay tùy ý thưởng thức.
- Chương 6: Đứa trẻ ma (6) - "Muốn trèo cao, tốt nhất là nên chọn tôi..."
- Chương 7: Đứa trẻ ma (7) - "Anh mau tới đây đón tôi về nhà được không?"
- Chương 8: Đứa trẻ ma(8) - Vân trong bát vân kiến vụ, Sơ trong húc nhật sơ thăng
- Chương 9: Đứa trẻ ma (9) - "Rửa sạch tất cả những thứ bẩn thỉu."
- Chương 10: Đứa trẻ ma (10) - "Như vậy cũng là bắt nạt ư?"
- THÔNG BÁO
- Chương 11: Đứa trẻ ma (11) - Mẹ đàn ông
- Chương 12: Đứa trẻ ma (12) - Bí mật ở tầng hầm.
- Chương 13: Đứa trẻ ma (13) - "Ngạc nhiên chưa!"
- Chương 14: Đứa trẻ ma (14) - "... Ông xã à..."
- Chương 15: Đứa trẻ ma (15) - "Em ấy vẫn luôn vừa cười vừa khóc..."
- Chương 16: Đứa trẻ ma (16) - Ngã đầu tài
- Chương 17, 18: Đứa trẻ ma
- Chương 19: Đứa trẻ ma (19) - Kẻ lừa đảo